Mẹ tôi là giáo viên cấp 1 của một trường tiểu học.
Nhiều năm qua, ngoài việc làm giáo viên, mẹ tôi luôn tranh thủ về nhà để giúp bố tôi làm xưởng. Được nghỉ trưa thì mẹ lại tranh thủ về nhà xem có việc gì ở nhà không để giúp đỡ và sắp xếp công việc ở nhà.
Hàng sáng, mẹ chuẩn bị tươm tất cho cả gia đình tất cả mọi thứ rồi vội vàng đi làm.
Nhà tôi cách trường học nơi mẹ tôi dạy khoảng 2km nên mẹ tôi thường tranh thủ những giờ rảnh là liền về nhà.
Bạn biết không, bố tôi làm xưởng nên cần phải khuân vác sắt thép rất nặng và tôi nhớ có những đêm hôm khi nhập hàng hoặc chuyển hàng đi thì bố mẹ tôi lại thức dậy để chuyển hàng cho khách hàng.
Những việc đó diễn ra 20 năm, mẹ tôi cũng như bố tôi không có bất cứ một lời nào để chăm lo cho hai anh em nhà tôi đi học, có công ăn việc làm và luôn luôn theo sát chúng tôi.
Thực sự tôi không thể nào nói hết được những gì mà bố và mẹ tôi đã làm cho anh em chúng tôi.
Trong một vài năm gần đây mẹ tôi thường xuyên kêu rằng mẹ rất đau xương, cảm thấy mệt mỏi. Tôi cũng chỉ có lời động viên và cũng không làm gì được nhiều cho mẹ.
Tuần vừa qua, mẹ tôi đang ở trường thì choáng váng và lặng đi. Và khi về nhà, mẹ tôi đo huyết áp thì huyết áp tăng lên rất cao.
Sáng sớm hôm sau, em tôi cùng với mẹ tôi đi khám bệnh viện. Sau khi đi khám xong, bác sĩ chuẩn đoán mẹ tôi cao huyết áp, mỡ máu, sỏi thận và tiểu đường.
Oh Oh Oh…
Có thể bạn sẽ tự hỏi: Tại sao tôi lại để tiêu đề: Tôi rất vui khi mẹ tôi bị bệnh…
Hãy để tôi giải thích cho bạn lý do vì sao.
Vào những năm trước khi tôi chia sẻ cho mẹ tôi những gì tôi học được, những gì tôi trải nghiệm thông qua việc đi thiền, thể dục hay ăn uống, mẹ tôi phản đối một cách kịch liệt, và còn không tin những gì tôi chia sẻ.
Với tính cách từ nhỏ của mình, tôi không quan tâm lắm đến những sự ngăn cản hoặc lời nói của những người xung quanh khi tôi biết rõ chính xác con đường tôi đi là đúng.
Bởi vì những gì tôi học, tôi đều mang nó vào và thử nghiệm với chính bản thân của mình. Đó là lý do vì sao việc ốm đau dường như hơn 10 năm nay rồi tôi không có bất cứ vấn đề gì.
Hay đơn giản là sự tập trung để làm việc, những suy nghĩ tiêu cực hay những suy nghĩ chạy lung tung trong đầu đều không có bởi vì những gì tôi thực hành là ở mức độ tâm trí.
Và nhiều điều khác nữa. Nhưng tại thời điểm này, khi mẹ của tôi gặp vấn đề về sức khoẻ thì tôi mới bắt đầu có thể chia sẻ cho mẹ tôi những gì tôi biết về sức khoẻ.
Bạn biết không, khi mẹ tôi thực hành một chút những gì tôi chia sẻ theo các bước rất đơn giản thì ngay lập tức, nghĩa là sau khi tập xong, mẹ tôi cảm thấy cơ thể khác hẳn....
Và dần dần tôi sẽ hướng dẫn cho mẹ tôi những yếu tố khác nữa để giúp bà có thể sống môt cuộc sống hạnh phúc từ bên trong và một sức khoẻ tuyệt vời.
Thực sự tôi chỉ có thể làm được việc đó khi ứng dụng hệ thống 4 câu hỏi để làm sáng tỏ 12 khía cạnh của chính mẹ tôi để giúp cho bà có được cái nhìn rõ ràng về cuộc sống chứ không bị gông tù trong chính tâm trí của mình.
Khi tôi nhìn xung quanh thì hầu hết mọi người đều khổ như mẹ tôi vì họ bị cầm tù trong chính tâm trí của họ.
Và chỉ khi họ muốn được thay đổi thì tôi mới có thể giúp được cho họ.